Đó là nguyên do tại sao bạn có mức địa tô cố định, nơi những tay địa chủ nói rằng tôi lấy hai mươi giạ lúa, bất kể mùa màng ra sao, và nếu nó thuận lợi tốt lành, anh lấy phần dư. Hàng tá thiết bị đầu cuối có thể được xây dựng, tất cả kết nối với một máy chủ thông qua đường dây điện thoại, và mọi người có thể làm việc − trực tuyến − cùng một lúc. Người đàn ông mà chúng tôi sử dụng cao một mét tám chín, nặng trên 100 kg.
Anh ta đáng ra đã phải tóm tắt các bước hạ xuống (kiểu DME) chứ, Brenner nói tiếp. Như lời một nhà khoa học ở Berkeley tóm lại rất súc tích ngắn gọn là: Anh ta còn chẳng điều hành nổi một quầy bán dạo hamburger. Làm sao anh ta biết anh ta đang viết về cái gì chứ?
Học sinh trong các trường học châu Á không có những kỳ nghỉ hè dài hơi. Họ là những người chăn gia súc, kiếm kế sinh nhai trên đất đai đá sỏi và ít màu. Những người dân vùng biên quen thuộc hơn hẳn những kẻ khác với môi trường hỗn loạn nơi đây, vốn rất phù hợp với hệ thống gia đình của họ, tinh thần chiến binh của họ, nền kinh tế trồng trọt và chăn thả của họ, thái độ của họ đối với đất đai và của cải cũng như ý tưởng về công việc và quyền lực.
Nhưng làm sao như thế được khi mà họ không thể trông thấy đường băng? Hai giây trôi qua. Và một thế hệ trước đó nữa, tất cả những gì bạn có thể nhìn thấy ở đây chắc chắn chỉ là những cánh đồng lúa mà thôi. Tôi biết rõ thói quen của các em.
Hầu hết chúng đều được phát âm trong khoảng thời gian ngắn hơn một phần tư giây đồng hồ (ví dụ, 4 là si- tứ, 7 là qi- thất). Thực ra, chúng ta còn có thể chi li chính xác hơn thế. Đột nhiên, một trong số các động cơ của máy bay bị hỏng.
Không nói thêm gì nữa về trí thông minh, tính cách hay tham vọng của Joe Flom, mặc dù hiển nhiên là ông có thừa ba yếu tố này. Nếu bạn dạo bước ngược xuôi những con phố Roseto − bang Pennsylvania trong một vài thập niên sau năm 1900, bạn sẽ chỉ nghe thấy tiếng Italia, mà không phải là thứ tiếng Italia nào khác ngoài loại phương ngữ miền Nam Foggia chuẩn xác vốn được sử dụng ở Roseto. Chúng tôi có những căn lều nhỏ để lấy máu và làm điện tâm đồ (EKGs).
Anh phải tự xoay xỏa một mình. Khi bạn chỉ có thể lập trình vài phút ngắn ngủi trong mỗi giờ bạn bỏ ra ở phòng máy tính, làm cách nào bạn gom cho đủ mười nghìn giờ luyện tập? Lập trình với các tấm thẻ dập lỗ, một nhà khoa học máy tính thời đó nhớ lại, không dạy cho bạn cách lập trình. Cơ trưởng tuyệt vọng: Nói với họ là chúng ta đang trong tình trạng khẩn cấp! Và Klotz thì nói gì chứ? Đang chỉ hướng 180 độ về phía tay phải, à, chúng tôi sẽ thử lại lần nữa.
… So với các tiêu chuẩn dành cho những nhà soạn nhạc thuần thục, những tác phẩm ban đầu của Mozart không hề xuất sắc. Sau đó Barnsley, vợ ông và một đồng sự − A. Có thể là Darthmouth.
Họ xây dựng một chính sách quốc gia mà ở đó không hề có việc phân nhóm tài năng cho đến tuổi lên mười. Schoenfeld tua lại cuộn băng và chỉ vào khoảnh khắc khi Renee phản ứng với thái độ kinh ngạc thành thực với thứ gì đó trên màn hình. Sẽ ra sao nếu việc phi công là người Colombia liên quan đến vụ tai nạn? Nhìn xem, không một viên phi công người Mỹ nào lại nghiến răng chịu đựng như thế.
Các em không biết phải làm thế nào để theo ý mình, hoặc làm thế nào để tùy biến (customize) − nói theo một thuật ngữ tuyệt hảo mà Lareau sáng tạo ra − để đạt được những mục đích của mình, bất kể các em đang ở trong môi trường nào. Điều này, như lời Dhuey giải thích, là một tác động to lớn. Và một trường học tốt − mặc dù nó không nhất thiết phải là một trường ghê gớm − sẽ là nơi lũ trẻ của gia đình đến học.