Vấn đề duy nhất là chúng ta có quyết tâm hay không. Nếu bạn nói với một người bạn của mình, Mình sẽ gặp lại nhau nhé, thì sẽ khó gặp lại nhau hơn là khi bạn hẹn vào một ngày giờ cụ thể. Đó có thể là một nụ cười, một lời nói động viên chân tình lạc quan, hay một sự chia sẻ đúng lúc.
Sáng hôm sau, tập giấy của tôi đầy kín chữ, thậm chí tôi còn phải dùng thêm một tập giấy khác. Động lực nằm trong chính những suy tư ấy. Đó là một sự thật hiển nhiên mặc cho chúng ta có muốn hay không.
Sự nhiệt tình trong bất kì công việc nào cũng giúp chúng ta: Và em vẫn có thể thay đổi sự lựa chọn của mình. Câu đầu tiên sẽ là một nụ cười trầm ngâm hoặc sẽ là một tiếng cười lớn.
Mọi người cùng chia sẻ những tổn thương, nỗi đau và mất mát của riêng mình. Bộ não con người không hướng tới cái tổng quát mà hướng về cái đích cụ thể. Họ trông chờ và nghĩ là phải có một phép màu nào đó hay một ai đó mới mang lại cho họ được điều tốt lành, chứ họ nghĩ bản thân họ thì không thể làm gì được.
Ông kết hợp với trường Đại học Y khoa thuộc Viện đại học Los Angeles, đưa ra những lý giải đầy đủ và xác thực về lợi ích sinh lý của tiếng cười, trong đó phân tích rõ: Cười có thể giống như moóc-phin gọi là endorphins, làm tăng lượng kháng thể miễn nhiễm, giảm căng thẳng, giảm đau, kích thích các cơ quan nội tạng, cải thiện tuần hoàn máu… Chính sự thấu hiểu sâu sắc về thái độ ứng xử của con người đã tạo nên sức mạnh trường tồn cho những tác phẩm của ông. Đầu tiên, người sinh viên ngồi ở ghế chủ sẽ tự bộc bạch với mọi người rằng tôi có điều gì tốt đẹp.
Chúng sẽ nhắc ta suy nghĩ về những điều mà chúng ta đang có. Chúng tôi được bảo ban là phải lễ phép, kính trọng người lớn. Có những chọn lựa được xem là mặc nhiên, ví dụ như chọn bạn bè, nghề nghiệp, chọn cách sống, chọn hướng đi, chọn niềm tin, chọn nơi cư trú… Nhưng cũng có những sự lựa chọn mà chúng ta ít nhận ra hoặc không nghĩ nhiều đến chúng nhưng lại rất quan trọng, đó là:
Trên đời này ít có điều gì có tác dụng mạnh mẽ hơn một sự khích lệ tích cực. Theo tôi, khi nhìn lại những gì lịch sử đã viết về những người thành đạt, họ luôn tự tạo ra động lực cho bản thân mà không cần dựa vào những yếu tố bên ngoài. George, Alec Gallup cùng với nhà báo William Proctor đã thực hiện những nghiên cứu quy mô nhất về đề tài thành công.
Chính vì thế, họ chỉ là đang tồn tại chứ không phải đang sống thực sự. Tại sao lại có thể phí phạm một bộ máy tuyệt vời đến thế? Khi được nuôi dưỡng và được sử dụng một cách hữu ích, trí tuệ giúp ta đánh giá và khám phá đúng cuộc sống, cho ta một cuộc đời trọn vẹn và ý nghĩa hơn. Khi là một động lực thực sự, nó có thể thúc đẩy chúng ta đi đến thành công ngoài sức tưởng tượng.
Hãy dám mạo hiểm và can đảm một chút. Vậy tự trọng là gì? Theo tôi, tự trọng chính là sự tự cảm nhận về mình, bất kể điều người khác nói. Những suy nghĩ của chúng ta, dù tích cực hay tiêu cực sẽ định hướng hành động của chúng ta.
Còn việc có nắm bắt được những cơ hội đó hay không còn tùy vào mỗi người. Khám phá vĩ đại nhất của con người chính là việc chúng ta có thể thay đổi cuộc sống của mình chỉ bằng cách thay đổi thái độ sống. Giá trị của một tư duy rộng mở chính là giúp chúng ta hiểu biết hơn, và nhận biết được sự hạn hẹp của mình.