Bú Vú Vợ

Những tình huống của cô nàng có cặp vú quá to khiến ai nhìn vào cũng nứng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó. Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ. Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi.

    Đừng sa sầm mặt như thế. Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn. Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.

    Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật. Tuỳ theo hành động của đứa nào chỉ có thú tính, đứa nào còn tình người mà tôi chém bằng lưỡi dao hay bằng sống dao cho đau buốt mà tỉnh ngộ trong cảm giác sợ hãi khi đứng vào hoàn cảnh của kẻ bị tàn sát. Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.

    Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn. Khỉ thật! Hai tiếng nữa tôi đã làm gì? Chắc vẫn thế! Thế là thế nào? Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.

    Tôi đốt chút, chả hả hê gì. Phải trình đơn cho cái loại đó, nhục lại còn làm cao, còn chửi đổng. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi.

    Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh. Nhưng nàng vẫn lắng nghe. Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…

    Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt. Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn. Không phải là rứt tung.

    Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi. Và tôi phải đành lòng tiêu diệt. Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố.

    Như những lúc tôi không cần em. Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình. Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé.

    Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Sách rồi đến bút rồi đến đồng hồ rồi đến kính rồi đến lọ dầu cá rồi đến truyện tranh rồi đến thắt lưng… Xong! Nhắm mắt liệt kê lại xem nào. Lúc đó, tự nhiên bạn gầm lên: THÔI!!! Chỉ một tiếng và bạn tỉnh dậy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap