Phương pháp thuần hóa tội nhân của ông đã có những kết quả dị thường. Ông Dwight Morrow, cựu sứ thần Mexique, đã quá cố, nhạc phụ ông Lindbergh, có một tài dị thường là làm cho hai kẻ thù sắp đà đấm nhau, hòa giải với nhau liền. Một hôm, tôi gặp một người hiến binh cưỡi ngựa, có vẻ muốn làm oai lắm.
Khi đi về cùng với ông Grammond, tôi nói: "Anh biết câu đó của Shakespeare mà!". Tuổi anh gấp đôi tuổi nó. Banh rổ là môn thể thao thích nhất của tôi mà tôi không có đủ bạn chơi.
Rồi thì một sự lạ lùng xảy ra. Họ đưa ra một nhân vật khác mà tôi không ưa lắm. Đó là lỗi đầu tiên của hãng.
Bọn trẻ vội vàng làm theo ý tôi. Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau. Nhưng trong khi bạn đồng nghiệp của ông Lincoln cứ cuối tuần lại trở về gia đình thì ông Lincoln không muốn về, vì rất kinh tởm sự ở gần bà vợ.
Châm ngôn của ông là: "Đừng xét người, nếu ta không muốn người xét lại ta". Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!". Cho nên, bắt đầu tháng ba là chúng tôi phải sa thải một số nhân viên đi.
Họ khuyến khích anh, khuyên anh và thú rằng đã có nhiều thiện cảm với anh. Ông Wesson nghe lời, ba ngày sau trở lại, vâng theo chỉ bảo của nhà chế tạo, về nhà vẽ theo ý ông ta. Có? Ông bà thiệt gặp may tôi muốn được như ông bà lắm.
Không những tán thành nơi lựa làm kho hàng, mà còn vạch cho cả một chương trình để mua cửa hàng đó, dự trữ hàng hóa và khai trương xí nghiệp mới. Xin bà kể cho tôi nghe". Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng.
Nhưng rồi sẽ xảy ra sự chi, chắc bạn đã đoán được. Vì tuyên bố như vậy là tránh trước được những cuộc tranh biện, và làm cho đối phương nảy lòng công bằng, vô tư, rộng rãi cũng như bạn, nghĩa là tự nhận rằng cũng có thể lầm lỡ như bạn được. (Nhà buôn chắc tự nhủ: "Thì đúng rồi, cố nhiên họ phải gánh những phí tổn đó chứ, vì họ thu cả triệu bạc lời, trong khi mình nai lưng ra làm để kiếm từng xu.
Thư đề ngày 13 tháng 10 năm 1904. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó". "Ngay từ khi mới làm mục sư, tôi đã hiểu rằng, rất nhiều cặp uyên ương dắt nhau tới bàn thờ, có một ái tình chân thành, những hảo ý rất đáng khen, nhưng lại là những kẻ "thất học trong hôn nhân" mà thôi.
Hiện nay cháu đã trở nên một trong những thư ký hoàn toàn nhất mà tôi được biết. Thi nhân Rossetti tự cho là một nhân vật quan trọng. Tôi: - "Thưa không ạ, chính tôi phải xin lỗi bà chứ.