Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng. Hãy nhớ rằng bạn hoàn toàn có thể chuyển bại thành thắng nếu có tài đàm phán. Khi nói chuyện với ông chủ, ta thường giữ thái độ trịnh trọng và cung kính.
Bạn có muốn giống như ông sếp đó? Ồ, chớ nên làm rạn vỡ mối quan hệ với những người cùng làm việc, nhất là trong những trường hợp họ không có lỗi. Nếu ít có dịp trò chuyện với họ thì hãy tìm đến những người lớn tuổi khác. Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì.
Harrison đã nói hơn một tiếng đồng hồ trong một tiết trời giá lạnh ngày 4/3/1841. Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis. Herb nhấn giọng: Nhưng thầy chỉ kiểm tra với một cuộc điện thoại.
Ông nói rằng ông chống bản án tử hình bởi những lý do chính đáng. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill. Nhất là khi họ bị động vì sự quá nổi tiếng của anh ấy (hay cô ấy).
Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Nghị sĩ Kegauver có vẻ như thất vọng hoàn toàn về câu trả lời của Stengel, ông ngó tới ngó lui tìm một người nào khác để được nghe một câu trả lời ưng ý hơn. Và cả Luciano Pavarotti, vừa lọt lòng mẹ đã có chất giọng tuyệt vời (nghe đồn tiếng khóc của anh ấy cũng khác người nữa!), thế nhưng cho tới giờ phút này anh vẫn còn luyện hát.
Từ đó tôi luôn cân nhắc khi đặt câu hỏi, không phải lúc nào cũng nói theo thói quen được. Việc trò chuyện với người bạn khác phái, nhất là giữa hai người vừa mới quen nhau, từ xưa đến nay vẫn được thừa nhận là không phải dễ. Và bất cứ nhà hùng biện nào có mặt trong buổi trưa hôm ấy đều có thể học hỏi ở ông hai điều:
Tôi hoạt động trong ngành công nghiệp bóng chày. Có thể ông là vị khách tuyệt nhất tôi từng tiếp xúc nếu xét về khả năng phân tích. Và nhớ là, nói càng ít càng tốt.
Một người có nụ cười hay nhất mà tôi từng gặp. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả. Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng.
Họ chú ý tôi ngay tức thì. Ví dụ nếu nhà bạn có một khoảng sân vẫn thường là chỗ rượu trà lý tưởng, nhưng hôm nay thời tiết nóng bức oi nồng thì bạn nên chuyển vào trong nhà có quạt hay máy lạnh. Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi.
Nói là đi buôn cho oai chứ thật ra toàn bộ số hàng chỉ là một thùng gỗ đựng sách giáo khoa… của người khác. Dick trông thấy cảnh tượng này và phát hoảng. Không hiểu sao lúc đó tôi lại tin lời Boom-Boom, gom được 800 đô la rồi mượn thêm 500 đô nữa để đặt cược toàn bộ số tiền vào con ngựa Apple Tree.