Bú Vú Vợ

Vật quá rồi cave già cũng phang

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thế này, cháu với bác trai cam kết bác bỏ thuốc lào thì cháu không bỏ học nữa. Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói. Dù chúng ta có thể hơi tí là cười rộ lên.

    Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có. Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng.

    Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả. Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó. Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình.

    Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi.

    Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về…

    Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều. Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm. Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.

    Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.

    Nếu muốn mang vào thì cho nước vào bịch nylông. Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ. Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.

    Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ. Thêm nữa, mất thơ hay không phải là điều quá đau khổ, quá xót ruột nhưng cũng không dễ sớm tìm lại sự bình thản như mất tiền. Nhưng cũng thông cảm với ông ta.

    Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Đang nhìn ngọn lửa rừng rực trên cuốn sách tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến chỗ thơ. Nhưng trong khoảng này, ai đã thực sự chú tâm tích lũy điều đó bên cạnh việc lao vào guồng xoáy kiếm tiền.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap