– Tôi tỏ lời cám ơn bà Sira. - Ừ, mọi người bị tròng vào cổ những khoen đồng rất to và dưới chân bị xích lại với nhau bằng một sợi dây xích dài nặng trịch. Chúc bạn khám phá được nhiều điều thú vị và hữu ích từ cuốn sách này!
Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng. - Tôi là một người thích tự do. - Tào lao! – Kobbi cắt ngang.
- Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả. - Ý chí mạnh mẽ! – Arkad đáp lại với một nụ cười nhẹ nhàng. Từ ngày có thêm ba bà vợ khác, ông ấy thực sự đã bỏ rơi tôi.
Những người này cho biết, do vương quốc đang bị giặc đe dọa bao vây mà lương thực trong thành không có dự trữ nhiều, nên họ mua gia súc, gia cầm thay thế. Hừ! Với sức người có hạn, thì ai có thể làm nhanh công việc khó nhọc này chứ? Sau này, cháu nên học cách làm như vậy.
Sau này tôi mới biết được, những tấm thảm ấy là do bà vợ của người chủ trang trại kia dệt nên. Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được. Ngoài ra, tôi cũng không muốn cho vay, nếu số tiền lãi không được thanh toán nhanh chóng khi đến kỳ hạn.
Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được. Tôi vừa mới cưới vợ. – Tôi là một người thu mua gia súc, chủ yếu là lạc đà và ngựa, nhưng thỉnh thoảng tôi mua cả cừu và dê.
- Những câu chuyện này rất giống nhau, bởi vì mỗi lần cơ may vuột mất đều có những lý do tương tự. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông. Phải là nước mát đấy, vì trời đang nóng mà.
Một ngày nọ, cũng trong một lần đi bán bánh ở bên ngoài thành, ông rất ngạc nhiên khi thấy rất đông người đang đổ dồn về một khu đất trống, như chờ đợi một điều gì sắp diễn ra ở đó. - Ông không nên lệ thuộc vào ông chủ của ông mãi như thế. - Cháu nghĩ ta đang lừa gạt cháu ư? – Ông Algamish nói tiếp – Nhưng thật ra ta đang trả công cho cháu gấp ngàn lần so với công sức mà cháu đã bỏ ra đấy, nếu cháu đủ thông minh để nắm bắt chân lý ta vừa nói.
Ông cảm thấy mình giống một con bò trong cuộc thương lượng đó. - Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay. Và chắc là không ai có thể cho mượn tất cả tài sản của họ, ngay cả đối với người bạn thân nhất của mình.
Điều này không chỉ nhằm nuôi sống bản thân khi bạn an hưởng tuổi già, mà còn có thể chu cấp cho các thành viên trong gia đình khi bạn không còn khả năng làm việc được”. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói. Ông ấy phải chi tiêu rất nhiều của cải, vàng bạc để đáp ứng các sở thích xa hoa của người vợ.