Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế. Đừng lãng phí thời gian của người khác. Bởi trong một cuộc phỏng vấn thì không phải ai cũng có thể tự tin như vậy.
Thứ nhất, là tầm quan trọng của sự chuẩn bị. Vòng đua thứ ba diễn ra không có gì thay đổi. Thực tế minh chứng rõ ràng điều này.
Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra. Vậy bạn dùng từ phái yếu để chỉ họ thì liệu có chính xác nữa không? Ngày trước những từ ngữ miệt thị thường dành cho người da đen. Tôi đã học được một điều quý giá từ buổi phát thanh đầu tiên sáng hôm đó: sự chân thật.
Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường. Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó. Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả.
Khán giả biết tôi cũng như họ, tôi đâu có biết phần cuối của bản tin kia là gì. Bạn có sợ thất bại khi điều khiển một cuộc họp? Shakespeare từng viết: Brutus thân yêu, cuộc họp của chúng ta dở không phải lỗi tại nó. Khi thấy dáng vẻ của ông, bạn không thể nghĩ đây là ông bầu của một đội bóng vừa thảm bại.
Và khi được nói thì, chúng ta lại thích được người khác chú ý lắng nghe. Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà. Các bạn có biết vì sao không? Vì bài hát này hơi thảm thiết…?
Tôi nghĩ nên kể cho anh nghe câu chuyện này. Thế là tôi lọt xuống luôn. Chúng cho thấy bạn ở thế chủ động, bạn có trình độ cao, bạn am hiểu nhiều thứ, và nhất là chứng tỏ bạn đã có nghiên cứu ít nhiều về ngành nghề này.
Rồi Rogers nói thêm: Dĩ nhiên các bạn sẽ thắc mắc làm thế nào mà tôi đun nóng Đại Tây Dương lên đến 212 độ Fahrenheit được. Thật là khó khăn và rắc rối. Larry, một cuộc gọi khẩn ở đường dây số một.
Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Ông này cốt ý muốn xem tổng thống sẽ phản ứng như thế nào trước một số tiền lớn như vậy, số tiền mà có lẽ con người tài giỏi đến từ ngôi làng Vermont nhỏ bé kia chưa từng trông thấy bao giờ. Đồng hồ gõ 12 tiếng.
Thỉnh thoảng, rời mắt khỏi bài văn và ngước lên nhìn khán giả, với một vẻ mặt tự nhiên và thân thiện nhất mà bạn có. Bởi suy cho cùng trong hoàn cảnh này mọi người sẽ chẳng để ý xem bạn ăn nói có tài hoa không, bạn có là một nhà diễn thuyết sắc sảo không. Ngược lại, bổ ích mà không hấp dẫn thì khán giả sẽ bật ngay sang kênh khác.