Giữa lúc như vậy, Watson triệu tập cuộc họp cao cấp, tính khí nóng nảy thường ngày biến mất thay vào đó là sự dịu giọng nhưng thông điệp lại rất Watson bị cuốn hút từ cô gái 29 tuổi này chỉ vì cô không uống rượu trong buổi tiệc của những người giàu có. Và do đó, ông vĩ đại.
Những người đàn ông trong những bộ vest đen ngồi nghiêm như đóng băng. 3 năm đó, Watson được bầu làm chủ tịch hội đồng quản trị CTR, như Flint đã cam kết. giao du với mọi người và tại đây ông đã chuyện phiếm với người quản lý bán hàng của NCR là John Range.
Gerstner đã làm đúng theo điều mà Watson đã nói: Watson đã cài đặt những mã phẩm chất đó trong IBM. Với sự thiếu lắng nghe nhu cầu của khách hàng, IBM đã không đánh giá đúng sức mạnh vĩ đại của ngành phần mềm và để Microsoft thuở đó chỉ với một Bill Gates nhỏ bé đặt phần mềm hệ điều hành DOS vào trong máy tính của IBM.
Thật ra, khi chiến tranh chưa nổ ra và chưa ai nhìn thấy chủ nghĩa phát-xít kinh hoàng như thế nào thì việc nhận huy chương của một nước nào đó cũng là bình thường. IBM giờ đây là của Watson. Điều đặc biệt mà ông cảm thấy rõ là hàng ngàn nhân viên của ông giờ đây đã là một khối văn hóa chặt chẽ.
Cha đã từng làm ông con xanh mặt khi bảo rằng hãy vay tiền ngài Morgan. Cả hai đều hướng vào con người trong và ngoài công ty. Thời trẻ, Drucker đã tiếp xúc với Watson (cùng với các nhà doanh nghiệp tiên phong khác) và tác giả này đã để lại 60 cuốn sách quản trị hiện đại, ảnh hưởng lên mọi CEO, các nhà lãnh đạo, hình bóng của Watson và các nhà công nghiệp tiên phong ở trong những trang sách của ông, mà Bill Gates vẫn để ở đầu giường.
Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Chính con trai của Watson sau này là Tom Watson người kế nhiệm cha tại IBMthuật lại trong hồi ký (Father, Son & Co: My life at IBM and Beyond): Wheeler & Wilson sa thải ông và bắt ông đền gấp đôi. Ông thường xuyên triệu tập cuộc họp những nhà nghiên cứu, các kỹ sư.
Không có cái gì như thế cả và không bao giờ có. Giáo sư Drucker, người đã không dừng lại ở chỗ chỉ ra rằng quản trị là cần thiết với doanh nghiệp Patterson cướp lời và ca ngợi Grand.
Mặc dù, ông không tham công tiếc việc đến mức coi công ty quan trọng hơn sức khỏe của bà mẹ. IBM Country Club này của Watson thật ra mới chỉ là một nửa thành phố IBM người ta đã mệnh danh khu đất rộng hơn 800 mẫu đất này làthành phố vì ánh sáng của khoảng sáu vạn bóngđèn công cộng. Ông học thực sự ở đó, bằng cuộc đời của mình.
Sau năm giờ hành trình, đoàn tàu IBM dừng lại tại một bãi đất trống của khu nhà máy IBM ở Endicott. Bằng cách chống lại đạo lý không sa thải của Watson, Gerstner đã tung ra một thông điệp cực mạnh là: Chính sự kiêu ngạo và hiện trạng rời xa khách hàng, nhìn từ trong ra ngoài đã dẫn đến sự thật đau lòng là buộc phải làm ngược lại lịch sử vinh quang. Bên góc trái của con tem, người ta viết sai tên ông: George W.
Nó phải hiển nhiên đúng như một tiền đề. Watson tìm thấy mối quan hệ quay vòng giữa khách hàng (những nhà kinh doanh) với công ty IBM. Ông đã sửa sai điều đó.