Chỉ có cái nhan sắc giúp ta được việc. Người này phải dũa bù loong cho nhẵn, còn anh phải tiện nó cho đường trực kính đúng kích tấc. Bà đau tim thiệt không? Thiệt.
Chính cuốn Cô đơn của ông đã kể rõ 5 tháng sống trong cảnh đêm tối, làm cho ta phát nản phát điên đó. Tôi gặp bà ta ngồi với ông chồng trong một toa xe lửa có phòng ăn, từ Nữu Ước về một xứ có trại ruộng của tôi là Missouri. Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời.
Tới hiệp thứ mười, tuy chưa xỉu, nhưng đứng đã không vững. Nhất là các ông lớn tuổi, thích được khuyên bọn thiếu niên. Vậy nếu bạn muốn thấu rõ được những quy tắc ấy trong cuốn này thì bạn phải thực hành những quy tắc ấy trong mỗi cơ hội.
Tôi còn giữ một bản của chữ kí đó của ông ta". Bà mẹ chồng tôi một hôm kể cho tôi nghe cách bà dạy dỗ con cái. Chẳng hạn như trường hợp học sinh của tôi, ông J.
Ông Harry Emerson Fosdisk nói trong cuốn Năng lực tranh đấu: "Mỗi thanh niên khi lựa nghề, đem cả đời mình ra mà tố một ván phé". Bạn có thể nói rằng trường hợp của bạn khác, làm sao áp dụng được những cách kia. Đây, anh lính thuỷ kể chuyện kết: "Biết luật trung bình rồi, tôi hết lo liền.
Nếu bạn cho một người bà con một triệu Mỹ kim, bạn có mong người ấy mang ơn bạn không? Chính Andrew Carnegie đã làm việc ấy. Tôi vẫn không chừa, tôi xuẩn quá. Chúng ta ai cũng thừa hưởng những điều kiện sinh sống, những trường hợp xảy ra theo hoàn cảnh trình độ giáo dục và những thói quen.
Người bạn tôi đã được tực tiếp nói chuyện với một bà đã theo học trong chín năm không nghỉ buổi nào. "Nếu những kẻ ích kỷ tìm cách lừa dối bạn, thấy bạn tử tế lại làm quá, thấy bạn tin lại lừa đảo, thì bạn đừng giao du với chúng nữa, coi chúng như không có, nhưng chớ nên tìm cách trả đũa lại. Tôi tưởng trở về nghề cũ như vậy sẽ bớt ưu phiền, tinh thần sẽ phấn khởi lên được; song tôi gần như không chịu nổi cảnh thui thủi một mình trên đường và trong quán trọ.
Sự thành công của họ đã phi trả với một giá đắt quá. Tôi muốn nói: Tiêu cách nào mà cũng một số tiền đó, ta được lợi hơn cả. - Này Jim Grant, từ trước tới nay, anh đã mua bao nhiêu toa trái cây rồi?
Những nhà nghiên cứu ít khi bị bệnh thần kinh suy nhược. Ta không được rãng rang như hồi xưa - mỗi tuần ta phải đọc một hai cuốn sách, chín, mười số báo - lại quen với lối văn tiểu thuyết và phóng sự nên lối văn nghiêm nghị của những thế kỷ trước không còn hợp với phần đông chúng ta. Tôi bài bạc, ca hát, làm quen với bạn mới, thức tới nửa đêm.
Mới ở Ấn Độ tới Luân Đôn tìm việc mà không quen ai ở đây hết. Đừng bao giờ tìm cách trả đũa những kẻ thù của bạn, vì như vậy, bạn tự làm đau khổ nhiều hơn những người bạn định hại. Họ ăn rồi, bàn tán hàng giờ về những kinh nghiệm trong ngày.