Vả lại, nếu ta có tính rụt rè của Meade thì ta cũng đã hành động y như ông ta. Von Bulow biết rằng đáng lẽ phải khen trước đã rồi mới chê, nhưng trễ quá rồi, chỉ còn mỗi một cách vớt vát là: đã lỡ chê trước thì phải khen sau vậy; và năng lực của lời khen thiệt mạnh, kết quả dị thường: "Bắt đầu câu chuyện bằng cách tặng người đó vài lời khen thành thật".
Ông khách hàng làm ra sao? Ông bằng lòng trả hết cả số tiền, một số tiền quan trọng. Rồi ông ấy khen công việc của tôi, chỉ muốn sửa đổi lại chút xíu thôi, và cái lỗi nhỏ cũng chẳng làm tốn công tốn của gì, xét kỹ nó chỉ là một chi tiết. Ông ráng sức gây thiện cảm với cháu".
rồi việc đó nữa không. nhưng các bà về phương diện đó thì khác hẳn và các đức lang quân, xin nhớ kỹ điều đó cho. "Tôi", "Tôi", "Tôi".
Cậu nhịn ăn bữa trưa và để dành tiền giấy xe điện cho tới khi mua được một cuốn tự điển tả công nghiệp các danh nhân nước Mỹ. Tôi liền viết lên tời giấy câu này: "Thưa các Ngài, tôi xin lỗi các Ngài; tôi đau cuống họng nói không ra tiếng". Nhưng buổi sáng hôm đó, ông thức dậy, thấy cuống họng đau lắm.
- Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng. Cho nên trong khi nói chuyện, nếu bạn có tánh hay nhắc đi nhắc lại cho một người nghe rằng họ lầm, thì xin bạn mỗi buổi sáng, quỳ gối tụng đoạn sau này, rồi hãy điểm tâm. Người ta đã công nhận giá trị tài năng của anh.
Nhưng Kémal không tỏ ra cho họ thấy rằng ông là người thắng. Vì tư tưởng đẹp thì hành vi rất đẹp. Từ hai năm rồi, xứ đó bị tàn phá vì một vụ đình công làm đổ máu nhiều nhất trong nền kỹ nghệ của Mỹ.
Như vậy không nguy hiểm. Thân mẫu tôi không thích nó". Trong khi ông nói, tôi trút vali của tôi lên trên mặt bàn: 32 lọ kem thoa mặt, đều của những hàng cạnh tranh mà ông biết.
Làm được như vậy, thì người trong bốn bể sẽ là bạn của ta. Vậy, xin bạn thường mở những trang này ra. Bà ta mời chúng tôi đi coi chuồng gà.
Mình vẫn thích giúp kẻ khác. Từ đó trở đi, ông Wesson luôn luôn được lãnh vẽ kiểu theo ý nhà chế tạo. Trong ba năm trời, ông giữ được trong gánh hát của ông Chaliapine, một danh ca đã làm cho các khán giả sang trọng ở rạp Metropoitan Opéra phải say mê về giọng trầm trầm tuyệt thú của va.
"Mình tranh biện và cãi lẽ, có thể làm cho người khác ngượng được, nhưng thắng như vậy có ích gì đâu, vì không khi nào làm cho người ta thành thật đồng ý với mình hết". Muốn dẫn dụ người, không phải tranh biện mà được. Phương pháp của Thurston khác hẳn.