Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận. Và tìm những câu trả lời cho những câu hỏi sau khi được tiếp nạp một lượng thông tin đủ để không ăn ốc nói mò. Mai đi học về phải cạo râu.
Phải vùng ra khỏi tình trạng này. Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được. Lần đầu tiên bạn thấy bố hung dữ.
Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước. Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn. Êm dịu và hoang vắng.
Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi. Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau. Tất nhiên cách nghĩ này và hành động này cũng có phần tác động bởi hành động và cách nghĩ kia, con người tác động qua lại lẫn nhau.
Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Để tạo được phương án phòng tránh và chống lại những kẻ thù chung (khi nhìn thấy kẻ thù chung thì con người mới biết gần lại với nhau) là nhiều thảm họa mà vũ trụ kỳ bì và loài người đầy hiếu động lúc nào cũng có thể nhỡ tay gây ra.
Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng. Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi. Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ.
Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới. Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa. Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa.
Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ. Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất.
Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu). Có phải em đang muốn nói anh câm đi? Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.
Chắc mẹ không đi được một mình. Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm. Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại.