Theo một cách hiểu khác, khả năng trực giác là sự nhận thức hay hiểu biết tức thời sự việc xảy đến. Vậy chúng ta nên hiểu tại điểm giới hạn nào đó thì sự lạc quan biến thành sự xuẩn ngốc và những hy vọng ngu ngốc? Liệu mọi người có cần kiềm chế những tư duy theo lối tư duy chiếc mũ vàng? và những lối tư duy chiếc mũ vàng có tính đến khả năng xảy ra sự việc hay không? Liệu xác suất xảy ra sự việc có nên xếp vào lối tư duy chiếc mũ đen? Điều này, hẳn nhiên, đi ngược lại với lối tư duy chiếc mũ trắng.
Người ta cũng cho rằng một người như vậy phải là người có chủ đích và chỉ xem xét bản thân sự việc, không liên quan gì đến cảm xúc, tình cảm cá nhân. Có nhiều khi chúng ta bắt đầu với một ý tưởng và sử dụng nó như một tảng đá bước nhưng khi kết thúc chúng ta lại có một ý tưởng hoàn toàn khác. Vấn đề thử ba đó là sự mâu thuẫn giữa việc thoả mãn nhu cầu trước mắt và nhu cầu lâu dài.
Nhưng tất cả hệ thống theo qui trình này được vận dụng khi chúng ta nhận thức được tất cả những biểu tượng, sự liên quan của chúng. Chúng ta có thể bán cùng giá với họ. Nhưng tuyệt nhiên chiếc mũ đội đầu không nói lên bản chất con người.
Dó là lối tư duy sử dụng chiếc mũ đỏ. Những cảm xúc đó rất hữu ích. Bạn hãy sử dụng nó khi bạn cần biết quan điểm cụ thể của người khác.
Quan điểm đầu tiên phù hợp với quan điểm chiếc mũ đen, quan điểm thứ 2 phù hợp với chiếc mũ vàng. Tuy nhiên, tôi vẫn trình bày bởi vì sẽ có những người muốn biết về nó. Điều này có thể chưa chắc chắn nhưng chúng ta luôn phải ở tư thế sẵn sàng.
Do đó, nó có thể trốn thoát ngay khi con sư tử xuất hiện. … Mọi người đang đặt trọng tâm vào những ý tưởng có thể được thử nghiêm trong thời trang của các phi công. Nó không đòi hnỏi cần thiết lập một quá trình tư duy chi tiết.
Trong một số bài viết của tôi, tôi cũng đề cập với vai trò của khái niệm người chỉ đạo. Cũng có thể là do nền văn hoá Nhật Bản không xây dựng dựa trên sự khẳng định cái tôi giống như ở phương Tây (tranh luận chính là cách khẳng định cái tôi của mình). Po có vai trò như một lá cờ trắng xin đầu hàng trong các trận đánh.
Nhưng tại sao đó không phải là một sự im lặng tuyệt đối và không mang lại hiệu quả gì? Câu trả lời chính xác có thể là bao gồm cả ba. Nhưng liệu có bao nhiêu nhân viêtn biết được rằng họ thực sự cần làm gì để được đề bạt.
Và dựa theo Chiếc mũ trắng tư duy, ngay cả khi có hai luồng thông tin trái ngược nhau được nêu ra, tranh luận cũng sẽ không nổ ra. Những người thể hiện cảm xúc trong cách nghĩ liệu có phải là một nhà tư duy tốt? Và với cách ứng xử như vậy, chúng ta đã không đánh giá chính xác được vai trò của những sự kiện và số liệu.
Tự tư duy đòi hỏi đến cấu trúc của chiếc mũ xanh. Và lối tư duy chiếc mũ trắng cho phép chúng ta đưa ra những sự thật dựa trên niềm tin, nhưng chúng ta phải luôn ghi nhớ rằng đó chỉ là sự thật đứng hàng thứ hai. … Chúng ta đang sử dụng thể thức tư duy bản đồ chứ không phải thể thức tư duy tranh luận.