Sènèque, một trong những triết gia có danh nhất ở La Mã, nói: "Nếu anh cho rằng cái anh có là chưa đủ thì dù có chinh phục được cả thế giới, anh cũng vẫn khốn khổ" [42]. Vì nếu bạn lại thăm thì bà ta sẽ kể lể hàng giờ cho bạn nghe đã nuôi nấng gây dựng các cháu mình ra sao, khi họ còn nhỏ. Trong khi bà nằm trên xe để người ta đẩy lại phòng mổ, người con trai của bà đứng bên khóc lóc.
Tất nhiên thế, không thể khác được. Thì chắc chắn như vậy rồi vì tất cả đều do ưu tư mà sinh ra! Tôi thấy nó gây nhiều cảm hứng đến nỗi tôi đã phân phát nó ra hàng trăm bản.
Bỗng nhiên, ông Brandwine đứng phắt dậy, gạt chai sữa cho rơi mạnh vào chậu sứ rửa tay mà la lớn lên rằng: "Đừng có than tiếc chỗ sữa đổ" [16]. Phương pháp trị bệnh thần kinh đó của các bác sĩ, tên là "tác động liệu pháp", thiệt không mới mẻ gì. Mỗi đêm trước khi đi ngủ, người đọc một chương Thánh kinh: Song thân tôi thường đọc những lời an ủi này của Chúa Giê Su: "Giang sơn của Chúa có nhiều lâu đài tráng lệ.
Ông Seifred giữ chìa khoá để mở cừa vườn, cho nên ông phải đợi tôi một giờ đồng hồ ở trong rừng vừa hầm vừa nhiều muỗi. 000 người chỉ có một người bị sét đánh (nghĩa là phần rủi ro chỉ là 1/350. Và xin cho con yêu tràn trề cả những kẻ thù của con nữa".
Vậy có thể lời chỉ trích của "người ấy" không quá đáng đâu. Ta khỏi phải chỉ cho ông nữa. Ông nỗ lực làm việc, làm những việc gì mà ông cho là đáng làm, sau đó, mũ ni che tai, ông thản nhiên đi theo con đường đã vạch, ai trách móc mặc ai!".
"Nghĩ lại thời ấy, tôi thấy sạt nghiệp và thất vọng đến nỗi muốn tự trầm là một sự may mắn cho đời tôi. Tôi biết những người da trắng mà y đã kể tên. Tôi bắt đầu sống theo tôi.
Ngài tuyên bố chỉ có điểm quan trọng nhất trong Tôn giáo là: hết lòng yêu Thượng Đế và yêu người cũng như yêu chính bản thân ta. Vì số tiền lưng mang được theo quá ít ỏi, ông đành phải tìm việc làm. Ba mươi lăm năm làm nghề dạy người lớn ở Nữu Ước, tôi nhận thấy một phần đông học trò của tôi tiếc đã không được xuất thân do một Đại học đường.
Bà Speer nói: "Hồi ấy tôi sung sướng nhất trong đời tôi. Cuốn Quẳng gánh lo đi. Mới đầu bán được ít lắm, ông đã sợ mất chỗ làm.
Mahlstedt nói vậy khi ông bị vùi xuống huyệt. Ông Bernard Shaw có lý. Thử hỏi trái tim kia làm thế nào để chịu nổi? Bác sĩ Walter Cannon tại Y khoa Đại học đường Harward đã giải thích rằng: "Phần nhiều, ai cũng tưởng tim người ta làm việc không ngừng.
Lời khuyên đó đã cứu thể chất và tinh thần tôi trong hồi chiến tranh, mà bây giờ còn giúp tôi trong công việc làm ăn nữa. Phần đông chúng ta tự khen, khen cái "ta" hiện tại. Thiệt vậy, đạo Gia Tô giúp ta mạnh khỏe và có hứng thú.