Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi. Ví dụ theo ý kiến chủ quan của tôi, các bạn nên nói cụ thể văn phòng, nhà cửa, đường ống điện-nước, xa lộ cao tốc… hơn là chỉ thích luôn dùng từ cơ sở hạ tầng, vĩ mô, vi mô. Và điều này còn tùy thuộc vào sự khác biệt giữa các nền văn hóa, quan niệm đạo đức ở mỗi nơi nữa.
Nếu bạn không là một MC chuyên nghiệp, bạn cũng có thể khéo xử trí tình huống này. Đây là một ca khúc nổi tiếng vào thời niên thiếu của tôi. Bạn sẽ làm gì? Đứng nhìn vì không có đủ tiền hay là tích cực ủng hộ đây?
Bởi suy cho cùng trong hoàn cảnh này mọi người sẽ chẳng để ý xem bạn ăn nói có tài hoa không, bạn có là một nhà diễn thuyết sắc sảo không. Nhất định sẽ có một ai đó trong nhóm đông thích hợp để chuyện trò cùng bạn. Phải lập luận một cách cương quyết và sắc bén.
Tôi chỉ biết rằng các cầu thủ bóng chày của chúng ta chắc chắn đã có tiến bộ rất nhiều. Bạn không cần phải đứng thẳng như chiến sĩ đang duyệt binh trên thao trường. Ở lứa tuổi 80, hay 90, thậm chí 100, người ta có cả một kho tàng kinh nghiệm.
Bạn không cần phải đứng thẳng như chiến sĩ đang duyệt binh trên thao trường. Vậy mà anh chẳng hề đá động gì tới nó! Và tôi hỏi vị khách của chúng ta câu hỏi đầu tiên:
Một trong những câu trả lời tệ nhất là: Miễn bình luận. Chẳng hạn như cựu tổng thống Bill Clinton và Tommy Lasorda. Hãy bày tỏ sự quan tâm của bạn và bạn sẽ thấy được sự quan tâm nơi người khác.
Dick trả lời: Cậu biết Frank Sullivan chứ? Chủ tịch Hội đồng chống tội phạm Florida, một người nói chuyện dở nhất thế giới. Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc. Rất nhiều ông chủ sẽ đánh giá thấp nếu bạn làm như thế.
Jim Bishop, nhà văn, nhà báo nổi tiếng, vốn là người New York nhưng từng định cư rất lâu tại Miami. Theo anh liệu khủng hoảng kinh tế có xảy ra không? Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện có những từ ngữ nào đó chẳng nằm trong mục đích phát ngôn của chúng ta nhưng lại gây tác hại không nhỏ là làm lộn xộn những gì chúng ta muốn đề cập, khiến người khác phải nghe những cái không đáng nghe.
Nếu có thể quay về quá khứ cách đây 45 năm về trước, xin mời bạn ghé qua đài phát thanh Miami Beach, để chứng kiến cái buổi sáng đầu tiên trong nghề phát thanh của tôi. Vì thế phải chuẩn bị trước một chương trình càng cụ thể càng tốt. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có.
Tôi đã nhiều lần nói trước khán giả của đủ mọi tầng lớp. Nếu không tại sao bạn không trả lời hay lý giải rõ ràng hơn? Chúng ta có quyền tự do ngôn luận, nhưng trong mọi tình huống cũng nên nói một cách khéo léo. Ví dụ cụm từ người Mỹ gốc Phi năm 1987 xuất hiện trên tờ báo này 42 lần, đến năm 1993 đã xuất hiện 1422 lần.