Chúng chia cho nhau từng hòn bi, miếng bánh và lũ trẻ trong khu phố chẳng thể nào dễ dàng bắt nạt được chúng vì bất cứ ai "đụng" tới đứa này là đứa kia sống chết xông ra bảo vệ bạn hết mình. Nhưng chỉ có một số ít người quyết Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.
Biết đâu từ đỉnh cao chót vót ấy chàng có thể tìm thấy những việc cần làm thì sao? Chàng bị sốc trước những lời Nott vừa nói. Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người.
- Ta phải tìm ra ai đó nói khác đi mới được. Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ. Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước.
Jim ngừng lại hít một hơi dài. Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng.
Tôi sống nhờ vào số tiền mọi người thưởng cho khi làm giúp họ những công việc lặt vặt. Và tôi cũng giúp đỡ và chia sẻ với rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống. - Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta.
Cuối cùng chàng nhớ đến lời thầy chàng vẫn thường nói: Đừng tin vào những ai muốn bán sự may mắn, thành công cho bạn. Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
Một giọng nói ngọt ngào nhưng thâm trầm, mỏng manh nhưng cứng rắn, mời gọi nhưng lạnh lùng. Lúc đó sản phẩm của tôi vẫn là loại tốt nhất, nên tôi nghĩ khách hàng sẽ hiểu rằng mặc dù hàng của những hãng khác rẻ hơn nhưng chất lượng thì không thể nào bằng công ty tôi được. Mà cây bốn lá thì lại cần có đất đai tươi tốt mới có thể mọc lên được.
"Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. Max thấy thế liền vội nói: Tuy nhiên Sid vẫn quyết định leo lên núi.
Mụ ta không cho Sid một sự lựa chọn nào khác. Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid. "Theo lời Merlin thì Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này, còn theo lời thần Gnome thì điều này lại không thể nào xảy ra.
Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc. Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh .