thì Watson chính là một trong những người đầu tiên làm điều đó. Các doanh nhân của cường quốc thứ hai thế giới này, sau Mỹ, đã trả lời rằng: Ông không nhận ra sao, chúng tôi chỉ cần tìm hình mẫu từ IBM. Tìm các kỹ sư trong chiến tranh là điều khó khăn.
Jeannette sinh con đầu lòng. Nhưng khi phái Phillips đến Harvard, Watson đã muốn mở rộng mối quan hệ với một trường đại học lớn nhất thế giới. Triết lý của Watson đã trở lại.
Cha đã từng làm ông con xanh mặt khi bảo rằng hãy vay tiền ngài Morgan. Bên ngoài khán phòng, cách tiếp cận về thuật lãnh đạo của ông có thể gây bực mình cho giới chủ. Ông đến văn phòng Flint & Co.
Ai cũng nơm nớp lo sợ một đợt cắt giảm lao động để giảm chi phí. 6, Watson được đưa đến gặp Hitle cùng bốn người khác của ICC. Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử.
Chỉ cần năm năm điều hành, từ 1993 đến 1998, Gerstner đã chuyển bại thành thắng. Đứa bé được đặt tên là Thomas John Watson người mà sau này sẽ kế nghiệp ông và trở thành một trong một trăm người có ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX. Watson, như thuở biến IBM thành nhà máy phục vụ chống Thế chiến thứ hai, đã ủng hộ kế hoạch này.
Nó là một tư tưởng: Bạn dùng thời gian như thế nào thì thời gian sẽ làm ra bạn như vậy. Những cống hiến của ông cho lý thuyết quản trị chủ yếu từ con đường học bằng trải nghiệm và suy gẫm của chính mình cho nên nó có giá trị thực nghiệm và bền vững. Tom vĩ đại, Gerstner tài
Lou Gerstner đã cứu thoát IBM bằng cách nào vào cuối thế kỷ XX? Và quy tắc ứng xử đó ôngáp dụng một cách ám ảnh vào trong doanh nghiệp vĩ đại của mình. Spenser Ante viết trên Business Week Online ngày
Đồng phục, trong mắt Watson, đó là một dấu hiệu của lòng trung thành, một khối thống nhất và là một cách truyền thông hiệu quả với khách hàng. Nó xuất hiện khắp mọi nơi trong các ấn phẩm của IBM. 100 người ảnh hưởng lên thế giới trong thế kỷ XX.
Thử và sai thường là cách hữu hiệu trong những trường hợp đi trước. Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử. Watson phát biểu rằng ôngmuốn những nhân viên này cũng nhận được những quyền lợi tương tự như nhân viên khác của IBM.
Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến. Watson (và bất cứ nhà quản lý nào) cần tạo ra những phương thức nền tảng nói cách khác là những công cụ sẽ quản lý thay vì cá nhân nào đó quản lý. Có thể thấy, công cuộc tiên phong của Watson trong máy tính đã diễn ra kịch tính, trễ tràng vàgấp gáp.