Cô ấy rất dễ thương, gia đình cũng đàng hoàng lắm… Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời. Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều.
- Thương gia dầu ô liu, doanh nghiệp ngành mì ống, nhân viên FBI… Đủ cả! Tốt hơn hết hãy để tất cả chìm trong bóng tối. Khi nghĩ về tất cả những người ăn nói tài ba mà tôi từng có dịp được trò chuyện, tôi có thể rút ra kết luận về các bí quyết chung của họ như sau: Ví dụ khi bạn nói chuyện với người tu hành thì đừng giả định những việc trần tục quá.
Andrew có hai ông bà nội và hai ông bà ngoại, anh rất thương kính ông bà và luôn gần gũi trò chuyện với họ từ thuở nhỏ. Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất. Thầy hiệu trưởng Irvin Cohen giận đến mức mặt mày đỏ tía cả lên: Tôi chính thức tuyên bố: cả ba cậu đều bị đuổi học.
Tôi thức dậy, dụi mắt và ngó xung quanh… Ba giây sau, tôi nhảy chồm lên, nói lắp bắp: C… á… i…gì… th… ế… n… à… y…?. Stacey đã mời tôi là một trong năm người phát biểu tại lễ tang. Những tranh ảnh minh họa rất tuyệt vời để làm sáng thêm ý tưởng của bạn.
Dù bạn đang nói bất cứ điều gì, hãy cố gắng bỏ thói quen dùng những từ không cần thiết trong câu nói của bạn. Bởi thế, nếu một cúc áo của bạn chưa cài, khán giả sẽ nhìn thấy. Lỗi là ở chính chúng ta.
Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Đề tài nói của anh phá kỷ lục về số người tham dự của chúng tôi!. Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui.
Nhưng chàng trai trẻ trong tôi lúc ấy lại sục sôi một bầu nhiệt huyết và lòng hăng hái. Trong khi đó con trai của bạn lại là một đứa chăm chỉ, cũng sắp thi đại học và khát khao trở thành bác sĩ. Xã hội ngày càng thay đổi, có những giá trị hay đánh giá đã lỗi thời.
Ông ta nói lại một lần nữa: Anh thật sự rất tuyệt vời, chàng trai ạ! Tôi lắp bắp suốt ngày, tập đi tập lại cho buổi phát thanh đầu tiên. Một con người dễ nổi giận.
Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ. Nhưng tôi nghĩ không hẳn như vậy. Giọng nói của tôi khó nghe thì tôi cười bằng ánh mắt, cười bằng cử chỉ.
T-t-ôi biết tôi n-n-ói rất r-ất khó kh-ó-ó nghe, nhưng tôi v-ẫn r-r-ất vui khi được nói ch-ch-uyện với bạn. Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?. Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố.