Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim. Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt. - Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác.
Khoảng cách giữa các thế hệ trước tiên là do người đi trước tạo ra. Cái ghế đá này cũng buồn lây. Mồm tớ vốn đã bẩn lắm rồi.
Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật. Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm. Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn.
Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng. Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này). Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.
Và biết rằng mình biết ít thế nào. Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều. Xin lỗi nhé, buồn ơi.
Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí. Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó. Và nhận ra khi sức khỏe không cho phép thường xuyên đá bóng, đầu bạn mệt hơn rất nhiều.
Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi. Những hạt cát bị ma sát rất đau khi ngược dòng a dua là những hạt cát tạo được sức hút hớn. Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.
Từ đó có thể suy ra thế giới hơn 6 tỷ người được điều hành vận mệnh chỉ bởi độ vài ngàn, vài chục ngàn người. Ôi! Những tiếng còi xe. Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn.
Bỗng cô thấy trong mắt anh, có một đôi mắt rất đẹp. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi.
Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi. Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực. Bố nhường khán đài A cho chúng tôi.