Partige đã viết ra 36 năm trước, nhan đề là: "Ngày hôm nay". Tại sao phải cải nhau về những tên đó, vì chung quy vẫn là những năng lực huyền bí của vủ trụ điều khiển ta? Như vậy, nghĩa là sự thay đổi tinh thần, dầu sao, cũng chỉ do mãnh lực của những "lời nói" gây nên mà thôi.
Ông chép truyện trong cuốn Cô độc. Chứng viêm tĩnh mạch bạo phát, chân bà tóp lại, đau đớn vô cùng, đến nỗi y sĩ phải quyết định cưa bỏ. Nhưng hãy nên vì sức khoẻ và hạnh phúc của chính ta mà tha thứ cho chúng, mà quên chúng đi.
Buổi sáng, thức dậy, ta có hàng trăm công việc phải làm trong nội ngày. Muốn vậy, bạn hãy nói với các bắp thịt của bạn rằng: "Duỗi ra- duỗi ra- xả hơi và nghỉ ngơi". Nhưng ông không điên.
Khi nghe tôi hỏi về nguyên nhân thành công, ông đáp: "Đã từ lâu, tôi chép trong một cuốn sổ hết thảy những cuộc hội họp về kinh doanh mà tôi đã dự. Hadfield, nhà trị bệnh thần kinh nổi danh ở Anh, trong cuốn Tâm lý của Quyền lực đã chứng minh điều ấy một cách rõ ràng. Vậy anh còn lo nỗi gì?
Cháu không bao giờ quên được cái chân lý đẹp đẽ ấy mà cô đã dạy cháu. Tôi không sao tả nổi nổi khổ của tôi lúc ấy. Khi lần đầu thấy khoảng đất mới đã mua được, ông hết sức thất vọng.
Sau cùng đành phải đóng cửa hiệu. 000 Mỹ kim nữa để cải tạo một bộ phận thì máy của chúng tôi sẽ hoàn toàn. Emerson nói: "Suốt ngày ta nghĩ sao thì ta cư xử vậy".
Khi tôi hỏi bà Speer rằng một người đàn bà nấu nướng khéo, những lúc rảnh, có thể kiếm tiền bằng cách đó tại một châu thành trên 10. Tôi đã học và mong rằng tới chết cũng không quên - bài học của ông Walter Raleigh (Tôi không muốn chỉ ông Walter đã trải áo mình trên bùn để Hoàng Hậu bước lên cho khỏi lấm giầy đâu. Có khi tôi hỏi tại sao họ lại lựa nghề đó, học nghề từ hồi nào và đã hớt được bao lâu cái đầu rồi.
Cescil dạy y khoa tại trưởng Đại học Cornell được khắp thế giới nhận là một chuyên môn về chứng sưng khớp xương. Đối với ông thì trong sòng đời, bị quất nặng tức là được huấn luyện. Một khoa học mới nhất, khoa tinh thần bệnh học bây giờ cũng dạy những điều Chúa Giê Su đã dạy.
Ông nói: "Trời sẽ lo cho ta". Hơn nữa tôi chẳng bao giờ rảnh để đối đáp với ai, và cũng chẳng ai bắt tôi phải để tâm thù". Chúng tôi liền lặn xuống hơn 50 thước để trốn và để tránh những thuỷ lôi của địch.
Mà mấy đứa con ấy có cám ơn anh ta không? Không. Vì thế nào là một người theo đạo Thiên Chúa? Tôi xin nhường ông John Baille trả lời câu đó. Tôi, một thằng bán bánh bích quy mà coi việc vận tải các chất nổ! Chỉ nghĩ tới sự phải đứng giữa hàng ngàn tấn thuốc nổ T.