Đừng chỉ chú trọng đến bằng cấp. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói. Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ.
Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố. Nhưng nếu làm hỏng việc gì thì khó khăn đây. Al Pacino cũng là một nhân vật có óc khôi hài hết sức tự nhiên.
Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra. Nhưng đáng tiếc đó chỉ là vai diễn trên sân khấu… Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa.
Tổ chức này thường thích đưa ra những vấn đề tranh luận thú vị đề cập đến cuộc sống con người, khuyến khích sự động não và tư duy logic. Một bộ vest lịch lãm, một mái tóc gọn gàng, một vẻ mặt tươi tỉnh… Tất cả đều được phản ánh trung thực trên màn hình vì ống kính quay phim thì không biết nói dối. Cách nói chuyện sẽ khác không chỉ ở từ ngữ, mà còn ở thái độ, và cả thanh điệu nữa.
Và nhớ là, nói càng ít càng tốt. Hãy dùng từ dùng!!). Tối Chủ Nhật, tôi nhận ra ra Dick quả thật không phóng đại.
Người ta đặt tôi ngồi xuống một cái ghế quay. phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao? Thậm chí khi được gọi là một Cái đầu biết nói, tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã thành công trước hết là nhờ biết lắng nghe.
Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ. Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng. Sau sự kiện này Herb đã quyết định chọn nghề nghiệp là một chuyên gia đàm phán.
Một năm 365 ngày thì có 200 ngày Herb đi đàm phán cho các công ty lớn nhất nước Mỹ. Thứ hai là tầm quan trọng của sự mạnh mẽ, quyết đoán. Chẳng hạn đây ai cấm bạn tự trò chuyện với chính mình! (Có điều cách này chỉ nên tiến hành ở trong nhà hay ngoài vườn mà thôi.
Bà bận rộn suốt ngày ở xưởng làm nên phải thuê một người bảo mẫu lớn tuổi chăm sóc cho anh em tôi và dọn dẹp căn hộ nhỏ ở phố Bensonhurst (Brooklyn). Thái độ này sẽ được đánh giá cao khi khán giả xem chương trình về bạn. Thấm thía những kinh nghiệm, vốn sống của họ, ta sẽ thấy yêu quý chính cuộc sống của mình.
Đừng chê bai, hạ thấp người khác. Các thính giả tội nghiệp của tôi lại nghe những tiếng kêu la, tiếng kính vỡ loảng xoảng, lại tiếp tục thắc mắc. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống.