Đây là một sự đầu tư quan trọng cho tương lai của con, vì vậy con hãy nhanh lên. - Nhưng làm thế nào anh chắc chắn tôi sẽ có được một cây đàn như thế, vì hai chúng ta hiện đang nghèo khổ không khác gì những nô lệ của nhà vua? – Kobbi hỏi. Nó không hề có những rừng cây, quặng mỏ và đá để xây dựng các công trình quân sự hay dân sự, cũng không nằm trên con đường giao thương thuận lợi.
Hôm nay nó ở đây, nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi. Ông bỏ ý định muốn mua bầy dê đó, nhưng không có tiền, nên đến hỏi vay tôi. Vì vậy, tôi vui lòng cho anh mượn mươi đồng tiền vàng nếu anh bảo đảm với tôi rằng, anh có thể hoàn trả lại cho tôi trong thời gian sớm nhất".
Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến. Anh nên nhớ thuộc lòng câu nói này nhé! Bởi vì, nó cũng là bí quyết thành công của tôi đấy. Lúc đó, tôi quan sát thấy những người thợ khác làm việc giỏi hơn tôi và được trả công cao hơn.
Một lúc sau, họ đã đi ngang qua những trang trại của nông dân Babylon. Nếu còn ông thì chúng cháu sẽ không gặp phải cảnh khổ cực như ngày hôm nay. Sau đó, trong những lần tiếp theo, tôi đều cho ông Aggar vay luôn số tiền gốc và lãi.
- Ông hãy mang cho tôi một cái đùi dê nướng thật vàng với nhiều nước xốt, bánh mì và rau quả. - Tâu bệ hạ! Thần chỉ là người đầy tớ hèn mọn của bệ hạ để Người sai khiến. Nhưng các bạn đã không cố gắng để làm việc hết lòng.
Thật sự cháu không muốn làm việc một chút nào sao? Ngày hôm sau, Arkad đến diện kiến nhà vua Sargon với phong thái tự tin, chỉnh tề mặc dù ông đã bảy mươi tuổi. Vậy theo anh, anh ta có thể trả lời "có" với những câu hỏi này không?
Chờ cho mọi người yên lặng, Arkad mỉm cười một cách độ lượng trước sự đùa cợt đó, rồi nói: Một khi tôi đã nhận thức được tác hại của những hành vi đó thì tôi sẽ loại bỏ ngay. Họ thường mang hàng từ nơi này sang nơi khác để bán.
Tôi vừa mới cưới vợ. Do đó, ông ta đã đặt cược một món tiền lớn cho bất cứ ai có ngựa chạy nhanh hơn con ngựa của mình. Tuy nhiên, anh ta bảo rằng ưu tiên để con mua trước, vì anh ta phải trở về nhà lấy tiền rồi mới góp vào được.
– Vì vậy, tôi có thể nói rằng: “Trách nhiệm của mỗi người là phải biết chuẩn bị một tài sản cần thiết khi bạn về già. - Người kia có vóc dáng đẹp đấy chứ? Người dẫn đầu cả đoàn đó! – Kobbi chỉ vào người không mang vác gì cả, tay cầm chuông đi trước đoàn người, thỉnh thoảng lại gióng lên âm thanh cảnh báo khách bộ hành dẹp lối cho đoàn nô lệ đi qua. - Thế thì hãy bắt con lừa làm thay công việc cày xới của con bò.
Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng. Theo thời gian, tài sản của con mỗi ngày một gia tăng, con không những thu lại số vàng đã bị mất trước đây, mà còn kiếm được nhiều vàng hơn thế nữa. - Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả.