Tôi từ phương xa tới, đang định sáng mai đem đàn cừu này vào thành để bán, nhưng vừa rồi tôi mới nhận được tin người vợ yêu quý của tôi hiện nay đang lâm bệnh nặng ở nhà. - Chẳng lẽ mình đã sai khi chọn lối thoát này? Chẳng lẽ mình đúng là một kẻ hèn nhát, một con người có linh hồn của một kẻ nô lệ ư? – Nghĩ đến đây, bỗng nhiên đầu óc của tôi bỗng trở nên tỉnh táo hơn. – Tuy nhiên, bây giờ tôi cũng không có một đồng nào để trả cho ông được.
- Người nô lệ mà cậu biết trước đây giờ đã là một người tự do rồi. Nhà mẹ ruột của bà Sira tuy ở xa nhưng đi không quá một ngày đường. - Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó?
Rồi sau đó, đoàn lữ hành của tôi rơi vào tay của bọn đạo tặc chuyên cướp bóc trên sa mạc. Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng: Cháu hãy tưởng tượng bọn ông phải làm việc trên một vùng đất nứt nẻ, khô cằn như sa mạc, không có một bóng cây, chỉ toàn là những bụi cây thấp lè tè và mặt trời nắng như đổ lửa xuống.
Tôi thường mang những bó thảm lớn, loại đẹp nhất theo ông chủ đến nhà Nomasir để bán cho ông ấy. Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt. Rồi tiền để mua thức ăn và các vật dụng trong nhà nữa! Vậy số tiền cháu kiếm được trong tháng vừa rồi có còn là của cháu hay không? Và số tiền thu nhập suốt cả năm qua, cháu có giữ lại được đồng nào không? Nếu tất cả tiền bạc mà cháu làm ra đã phải chi trả hết sạch như vậy, nghĩa là cháu không còn một chút tiền nào dành cho mình.
- Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu. Nhưng để tận dụng được sự ưu đãi này, những người kỹ sư thời Babylon cổ đại đã phải nghiên cứu và thực hiện một công trình vĩ đại nhất thời bấy giờ. Do đó, ông ta đã đặt cược một món tiền lớn cho bất cứ ai có ngựa chạy nhanh hơn con ngựa của mình.
Trước hết, các bạn hãy áp dụng và làm giàu cho bản thân của các bạn, rồi sau đó hãy truyền dạy cho tất cả mọi người, để họ cùng chia sẻ và làm giàu không chỉ cho bản thân họ mà còn góp phần làm giàu cho vương quốc thân yêu của chúng ta. Hai tai của tôi chắc hẳn đã nghe nhầm đấy chứ, phải không anh Rodan? Và tất nhiên, cuộc sống của ông sẽ không bao giờ được như ngày hôm nay.
Thêm nữa, mặc dù đã chung sống với nhau nhiều năm, nhưng tôi vẫn không sinh được một mụn con nào. - Đó là sự thật, Kobbi à! Cho dù cuộc sống của chúng ta chưa được như ý, nhưng chúng ta không hề muốn năm này sang năm khác phải sống những chuỗi ngày như kiếp nô lệ. Ông ta chờ ông về để chia tiền.
Ông chỉ tay về phía ba ông lão đang cày ruộng và nói với Hadan Gula: Đối với những độc giả không làm trong môi trường kinh doanh, tác giả mong muốn mang lại cho các bạn sự hứng khởi khi nhận thấy số tiền trong tài khoản cá nhân luôn gia tăhu được nhiều thành công và giải quyết nhanh chóng những vấn đề khó khăn ở mặt tài chính. Ngoài ra, có một số người đi vay tiền nhưng bản thân họ không có tài sản và công ăn việc làm.
Kìa! Những người có tóc hoe vàng đến từ phương Bắc; những người da đen hay cười đến từ phương Nam; và cả những người da nâu nữa. - Không! – Anh ấy không thể làm được những điều đó đâu. Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta:
- Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. Vì thế, họ nói rằng sẽ nhất quyết tham gia và nắm chắc phần thắng trong tay. - Theo tôi thì chắc chắn sau này, cậu sẽ là một thương gia thành đạt, giàu có.