- Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình.
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn.
- Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Không những vậy, Jones còn tham gia vào câu lạc bộ golf vì đây vốn là môn thể thao mà anh rất yêu thích từ hồi còn học trung học.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ.
- Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi. - Anh chỉ vào tấm bảng. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ.
Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.
- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào?
- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. - Giờ thì tớ hiểu rồi.
Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.