Ông luôn trung thành với giáo lý này. Do vậy, Gerstner cần tháo bỏ nó, đánh thức gã khổng lồ. Điều xã hội quan tâm không phải là doanh nghiệp đó kiếm được bao nhiêu mà là họ đã mang lại gì cho cộng đồng.
Chiếc hộp đen này bán rất chạy trong triển lãm một năm sau đó. Và bốn năm sau, ở tuổi 27, Watson được cử tới Rochester, New York để vực dậy một công ty chi nhánh. Bởi vì, Watson đã khuyến khích những cây đàn piano ở Homestead và mọi thứ khác cho nhân công mà các doanh nghiệp ngày nay ít nhiều sử dụng.
Tay phải ông cầm viết có nét lớn để cử tọa có thể thấy dễ dàng. Với nước Mỹ của mình, Watson đã tham gia một phần quan trọng vào quá trình biến nước này thành siêu cường trong nửa sau thế kỷ XX và còn kéo dài trong thế kỷ XXI. Mười năm sau, khi công cuộc tái thiết và hợp nhất CTR thành công vượt bậc, Watson nhìn biểu tượng bay bướm của công ty và ông thấy rằng nó vẫn còn hợp thời nhưng nó không thể hiện được lòng mong muốn của ông về một tổ chức vinh quang.
Có thể thấy, một việc mà các kỹ sư có thể làm được nhưng đã không làm chỉ vì không khí làm việc không tốt, vì không ai bàn tới vấn đề đó. Vậy thì hãy chủ động vay vốn để tạo ra sản phẩm. Chúng ta chọn cách nhìn đó cho cuốn sách này.
Chăm lo bằng quỹ hỗ trợ đối với những người hi sinh và thân nhân của họ. Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử. Vậy thì hãy chủ động vay vốn để tạo ra sản phẩm.
Thật thú vị khi mọi công nhân đều được khuyến khích chơi golf. Điều này, phải kể đến lý thuyết gia quản trị hiện đại Peter Drucker. Nó thực hiện phép tính nhanh gấp 10 lần máy đục thẻ của Watson cha.
Nhưng trên bảng Watson lại để lên đó những cuộn giấy lớn. Tom tung ra át chủ bài: Cục điều tra dân số đã thuê máy tính điện tử UNIVAC của đối thủ Remington Rand. Tom nói tiếp và bộc lộ quan điểm rõ ràng, triệt để:Nếu được chọn lại lần nữa, cha cũng sẽ không thay đổi gì.
Năm 1913, một năm trước khi Watson rời khỏi NCR của Patterson, Watson có dịp rao giảng một trong những công thức nổi tiếng của mình. Năm 1903, chàng trai Thomas Watson 29 tuổi đến Dayton trên một chuyến tàu hỏa. Có thể Watson tự nhắc mình hãy suy nghĩ và suy nghĩ về những việc mình làm.
Là một học sinh không có thành tích học tập tốt, chàng siêu quậy Tom đã cuốn vào những trò quậy phá và gây rối để vơi đi nỗi thất vọng. Trong khi đó, đoàn tàu đặc biệt do công ty IBM bao thầu lăn bánh từ Dayton vẫn trực chỉ đến Endicott để ăn mừng ngày IBM. Đó là ba yếu tố làm nên số phận của bất cứ ai, hạnh phúc và đau khổ.
Có thể thấy, ông đang dùng một cách thức kiên nhẫn để thu lòng người hơn là những kỹ thuật quản lý. Ốc đảo cần viện trợ từ bên ngoài. Giờ đây, Watson lý giải với cấp dưới của mình rằng: