Nhà thì giống như ngọn lửa, còn trường học giống “ cái chảo nóng”. Ông trở thành lãnh tụ của đảng Quốc đại và giành độc lập cho Ấn Độ bằng việc đấu tranh chông lại đế quốc Anh. Tôi có thể cảm nhận được điều đó.
Nhiều đối thủ của bạn sẽ đưa ra lời bình phẩm như thế này: “Đấy! Tôi đã bảo ông mà…” và chắc chắn bạn sẽ cảm thấy mình thật tầm thường và lúng túng khi gặp mọi người. Để phản đối sự bất công mà ông phải chịu đựng, ông thực hiện cuộc tuyệt thực suýt nữa giết chết ông – việc này buộc tổng thống lúc bấy giờ là Marcos phải phóng thích ông, cho ông sang Mỹ để chữa trị và phẫu thuật với điều kiện là ông không được nói về đất nước và không trở về Philippines nữa. Họ không cạnh tranh nổi trên thị trường lao động, nơi mà tất cả mọi người đều phải là những người chuyên nghiệp.
Khi Coring học lớp 3 thì sạp hàng của gia đình phải đóng cửa vì buôn bán ế ẩm trrong tình hình khủng hoảng kinh tế năm 1930. Một chính trị gia truyền lại cho người con chính trị gia Khi phát hiện ra Nhật Bản không thể chiến thắng vì khu vực này quá rộng,ông ta trở về Nhật và hoạch điịnh sự bại trận của quân đội Nhật.
Nhưng nất chấp lời khuyên của bác sĩ, co vẫn tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình. Nhiều người được rèn luyện để đặt thành công ngang bằng với chiến thắng, và coi việc làm giỏi giang đồng nghĩa với việc đánh bại một ai đó. Vào lúc cuối đời, ông đã ra đi với hai bàn tay trắng nhưng giả sử vào lúc đó, ông muốn đem theo của cải vật chất, liệu ông có thể đem theo không? Chắc chắn là được! Ông là người đã nắm giữ được “cầu vồng”.
Khi ta bị thất bại ,ta cần phải đấu tranh để “leo lên” lại. Cuộc đời chính chị của ông lúc nào cũng như đang trên 1 đại dương dậy sóng. Coring cung xđi bán sỉ cho các đại lý nhật, phải đối mặt với các nguy cơ bị tịch thu và thu giữ hàng hóa vì hầu hết các hàng hóa lưu hành lúc đó đều đi từ cướp từ nhà kho Mỹ về.
Một người thành đạt có thể chứng thực điều này . Nhưng nếu bạn càu nhàu vì không thấy thỏa mãn, thì không ai ngăn cản bạn bỏ đi vươn tới các vì sao. Nếu có được quá dễ dàng thì ai cũng có nó cả.
Tôi còn nhớ một lần nọ, cha đánh chị cả tôi mạnh tay đến nỗi chị không thể chịu đựng được nữa nên phải báo cảnh sát. Một thứ nữa cũng là một phần của tuổi thơ chúng tôi, đó là “kết phe”. Khi biển quá yên ả, bạn không thể bắt được cá.
Các phẩm chất của ông như sự giản dị, tính chính trực và quyết tâm đã tạo được kính trọng và than phục không những ở Việt Nam mà còn ở cả thế giới. Bạn có thể làm gì trong trường hợp này? Chẳng làm gì được cả. Để nuôi sống gia đình suốt thời gian Singapore bị Nhật Bản xâm chiếm, ông đã gắng sức làm mọi thứ - từ làm việc cho Cục tuyên truyền Nhật Bản, mua bán hàng chợ đen, bán bánh ngọt, thậm chí làm cả kẹo cao su để bán.
Liệu bạn có dám làm những điều mà trướn đây chưa ai dám làm ? Trong ngày, hễ khi nào bạn rảnh, hãy tận dụng những cơ hội đó để làm việc tương tự. Thật ra , vấn đề không phải là người đó đã rơi bao nhiêu lần mà khả năng leo lên mỗi lần ngã.
Nhưng tôi e rằng chính điều chúng ta biết mới là một bài học lớn. Nhưng bất cứ nơi nào bà đến, từ các túp lều cho đến các cung điện, không có một chỗ nào biết đến đau buồn và bất hạnh. Trong 1 năm sau, ông đã làm việc như một nhà nhiếp ảnh cộng tác với các tờ báo và học những điều cơ bản về điện ảnh.