Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa. Cho nên khi khởi sự công việc vĩ đại là sống một đời đầy đủ, dễ dàng với 24 giờ một ngày, chúng ta nên hết sức tránh mọi rủi ro trong những bước đầu. Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: "Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được".
Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ! Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt. Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.
Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không. Sách Anh viết về vấn đề đó không có cuốn nào hơn được cuốn ấy, và không một người nào đã đọc mà còn có thể hiểu lầm rằng thơ là một thứ khổ hình thời Trung cổ, là một giống voi điên khùng, nguy hiểm, hoặc một họng súng tự khạc đạn để bắn chết những người đứng cách bốn chục thước. Đối với kẻ nào khác thì như vậy có thể hơi hữu ích, còn đối với mình quả là không hợp".
Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi. Còn nhiều cuốn nổi danh hơn nữa. Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được.
Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa. Bạn phải dùng thời gian đó để tạo sức khoẻ, lạc thú, tiền bạc, danh vọng và tu luyện tâm hồn. Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia.
Bọn trộm cướp suốt đời buồn khổ vì nguyên tắc của chúng trái với hành vi cướp bóc. Chắc chắn là như thế sẽ có lợi. Đó, thái độ của thầy phải như vậy.
y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi". Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả. Tôi có thể kể Pascal, La Bruyere (triết gia pháp thế kỷ 17) và Emerson (triết gia Mỹ thế kỷ 18).
Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó. Lúc đó bạn có thể đọc báo được. Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng.
Nếu không sẵn sàng chịu những thất vọng, nếu không mãn nguyện khi thấy gắng sức nhiều mà kết quả ít thì, thì thôi đi, đừng khởi sự nữa. Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá. Bọn trộm cướp suốt đời buồn khổ vì nguyên tắc của chúng trái với hành vi cướp bóc.
Vậy mà tôi biết nhiều người mà đời sống là một gánh nặng cho họ, cho người thân và bạn bè chỉ vỉ họ không chịu nhận ra lẽ dĩ nhiên ấy. Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ? Khi bạn đã chăm chỉ bỏ ra mỗi tuần bảy giờ rưỡi để luyện sinh lực trong ba tháng rồi, thì lúc đó bạn có thể lớn tiếng ca hát và tự nhủ rằng mình có thể làm được những việc phi thường.