Không bao giờ tôi quên được hôm tôi bắt đầu nhận việc. Gilbert thấy đắt tiền quá, nổi xung lên. Chúng ta bỏ một phần ba đời sống để ngủ mà ta biết rằng ngủ là một thói quen, một trạng thái nghỉ ngơi để cho cơ thể bồi bổ lại sức lực, nhưng ta chớ hề biết mỗi ngày mỗi người phải ngủ bao nhiêu giờ, ta cũng không biết ngủ có thiệt là cần thiết không nữa!
Tôi trố mắt ngạc nhiên và đột nhiên tôi nhận thấy tôi còn hạnh phúc hơn biết bao người, tôi tự nhiên thấy ngượng vì đã yếu hèn. Và nhờ Trời phù hộ, sáu tháng sau y trở về Tokyo, thế là hết lo. Vậy muốn khỏi bực tức và buồn phiền vì lòng bạc bẽo của người khác, bạn hãy theo quy tắc thứ ba này:
Tôi biết cháu ngay thẳng, dễ cảm động và người ta làm nhục cháu ở trước đám đông. Hãy kiếm những nhược điểm mà sửa chữa, đừng cho kẻ thù trách ta được. Nhẩm thầm: "Mặt trời sáng trong, vạn vật tươi thắm, dịu dàng, ta cũng hoà theo nhịp sống thần tiên của vũ trụ".
Không gì làm cho bà chóng già bằng sự tức bực và mệt nhọc. Chính ông Fréderick J. Dường như vô lý đấy.
Vậy mà Thượng Đế vẫn nuôi chúng. Có thể họ nghĩ rằng tiền thường trong ngày lễ Giáng sinh không thiệt phải là tièn thưởng mà chính là một thứ tiền công. Từ đó ông tiến dần lên đài vinh quang và uy quyền.
Bà Margaret Fuller, người bênh vực nữ quyền nổi danh nhất ở Anh, một lần dùng câu này làm châm ngôn: "Cõi đời ra sao, tôi nhận làm vậy!". - Này Jim Grant, từ trước tới nay, anh đã mua bao nhiêu toa trái cây rồi? Phải, một lớp y khoa, mỗi tuần mở một lần tại Bệnh viện làm phúc Boston, trong đó bệnh nhân theo học, trước hết phải được khám nghiệm thật kỹ lưỡng.
Ngày hôm nay tôi sẽ rán bồi bổ tinh thần. NHỮNG THUẬT CĂN BẢN ĐỂ PHN TÍCH NHỮNG VẤN ĐỀ RẮC RỐI Đêm ấy tôi không thèm uống sữa nóng trừ bữa nữa.
Haney tự cứu mạng mình thì bạn cũng có thể nhờ nó mà giải quyết được ít nhiều lo lắng của bạn, phải chăng? Cũng có thể nó giải quyết cho bạn một vài vấn đề khác mà từ trước bạn cho rằng không có cách nào giải quyết được, biết đâu chừng? Mà chính 7 phần trăm đó làm cho tôi cứ mệt nhọc, bực tức mất thời gian. Ưu tư nào khác những giọt kia? Nó đập, đập, đập, không ngừng vào thần kinh ta, đủ sức làm cho ta điên và tự tử được.
Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!" Và nếu không trị ngay, thì người bệnh có thể chết được như tự thiêu vậy. Không có thì giờ để phí.
Chúng ta hãy tranh đấu cho hạnh phúc của chúng ta!". Chúng ta không thể sống trong cả hai cái vô tận đó được, dù chỉ là trong một phần giây. Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu.