Tôi thật lòng khuyên bạn hãy xua đi cái ý nghĩ hoang đường rằng dù dưới bất kỳ hình thức nào thì tiền bạc cũng là thứ tệ hại, hay bạn sẽ bớt “tốt bụng” hơn hay ít “trong sạch” hơn nếu bạn giàu có. Nhưng cái gì thực sự tạo nên số hoa trái đó? Đó chính là hạt giống và gốc rễ. Nó bao hàm việc bạn sống thực với sứ mệnh của mình và lý do mà bạn hiện diện trên trái đất này tại thời điểm này, vì sự đóng góp của bạn vào thế giới này.
Đó là một trong những lý do khiến người giàu ngày càng giàu thêm và người nghèo mỗi lúc một nghèo đi. Đó là lý do vì sao các luật sư, kế toán viên, các nhà tư vấn. Tôi cam đoan như vậy.
Tôi đã tìm thấy con đường đưa tôi đến thành công, và bạn cũng có thể tìm ra. Người nghèo làm việc vất vả, nhưng cảm giác không xứng đáng luôn khiến họ tin rằng họ không phải là người thích hợp để nhận phần thưởng, bất kể công sức đã bỏ ra và cả giá trị mà họ đem lại. Phương pháp của chúng tôi xuất phát từ một câu ngạn ngữ cổ: “Bạn sẽ quên những gì bạn nghe; bạn sẽ nhớ những gì bạn nhìn thấy; bạn sẽ hiểu những gì bạn làm”.
Vậy còn cảm giác không thoải mái? Tại sao việc chúng ta phải hành động bất chấp cảm giác không thoải mái lại quan trọng như thế? Bởi vì cảm giác thoải mái là vị trí bạn đang đứng lúc này. Bạn có bao giờ để ý thấy rằng những người giàu có nhất trên thế giới đồng thời cũng là những người lãnh đạo tài ba nhất? Cũng cần để ý rằng những người tạo ra sự Hãy tập suy nghĩ và sáng tạo ra những phương cách để có “cả hai”.
Bạn không bao giờ biết cánh cửa nào sẽ mở ra cho bạn. Đây là sự khác biệt cơ bản giữa người giàu, giới trung lưu và người nghèo: Hầu hết chúng ta đều không biết điều này, và đó là lý do vì sao đa số chúng ta không có được thành công về mặt tài chính.
đều giữ nếp tư duy cũ kỹ rằng đó chính là cách “tiêu chuẩn” để thanh toán cho công sức họ bỏ ra. Không có khoản tiền nào, hay bất cứ điều gì khác liên quan tới vấn đề tài chính là đủ đối với những người cảm thấy chưa đủ hài lòng với chính bản thân mình. Người nghèo nghĩ đầu tư là lĩnh vực chỉ dành cho người giàu.
Những người này cho rằng nếu thiên hạ muốn những thứ họ có thì bằng cách nào đó người ta phải tìm đến họ. Đó là bởi vì chúng ta sống trong một thế giới nhân quả. Người nghèo và đa số người thuộc tầng lớp trung lưu xuất thân từ cảnh khốn khó.
Nhiều người nghèo thật sự tin rằng họ tốt hơn những người khác bởi vì họ nghèo. Một trong những điều đầu tiên tôi nói với học viên trong các khóa đào tạo của mình là: “Đừng tin một lời nào tôi nói”. Thực tế này sẽ không quan trọng nếu họ cảm thấy mình hạnh phúc.
Điều tôi sẽ nói tiếp đây nghe có vẻ lạ lùng, nhất là khi tôi luôn rất đề cao tính trách nhiệm. Xin lỗi bạn, nhưng tôi phải nói rằng câu “Tôi không có tiền” chỉ là cái cớ nhằm thoái thác việc học hỏi để nâng cao kiến thức và mở rộng tầm nhìn. Ngay lập tức, cô ấy tìm tới các ngăn lưu trữ trong đầu mình và hỏi: “Tôi có nên mua chiếc túi này không?”.
Bí quyết ở đây là bạn phải có kiến thức về lĩnh vực đầu tư. Nhiều vị giáo sư đáng kính trong lĩnh vực nghiên cứu tiềm năng con người đã và đang sử dụng công thức này làm nền tảng cho những bài giảng của họ. Nếu bạn là người không biết đón nhận, bạn sẽ không hiểu vì sao một số tiền lớn như vậy lại thuộc về bạn, vậy thì khả năng số tiền đó sẽ biến mất một cách nhanh chóng là hoàn toàn có thật.